NGUYỄN VĂN VƯỢNG cùng con gái NGUYỄN PHƯƠNG MAI đi chơi công viên Hoàng Văn Thụ, một ngày chơi và trải nghiệm thú vị cho bé để cho bé tự chơi hòa nhập với thiên nhiên. NGUYỄN VĂN VƯỢNG cùng con gái NGUYỄN PHƯƠNG MAI đi chơi công viên để con có thể tự phát triển tính tự lập con tự quyết định con chơi trò chơi gì chơi ở đâu và chơi như thế nào!
Ngày đăng: 15-09-2018
1,097 lượt xem
NGUYỄN VĂN VƯỢNG CÙNG CON GÁI NGUYỄN PHƯƠNG MAI ĐI CHƠI CÔNG VIÊN HOÀNG VĂN THỤ - QUẬN TÂN BÌNH
Từ khi con gái ra đời tôi thấy cuộc đời mình trở nên có ý nghĩa và tuyệt vời hơn. Mặc dù công nhiều cũng bận rộn và luôn bị cuộc sống cuốn theo nhưng tôi luôn sắp xếp lịch đi chơi với con ít nhất 1 lần / 1 tuần.
Hồi nhỏ thì tôi và vợ hay dẫn con đi siêu thị, cho con ngồi lên xe đẩy để con nhìn xung quanh và cảm nhận. Sau này bé lớn hơn một chút khoảng từ 1 tuổi trở đi bé bắt đầu tập đi, và tôi thường dẫn bé đi chơi công viên hoặc khu vui chơi giải trí hơn để bé hòa quyện và cảm nhận thiên nhiên hơn.
Một buổi sáng thứ 7 như mọi ngày, tôi thức dậy sớm và đánh thức con gái dậy để hai ba con chuẩn bị đi công viên chơi. Lúc này bé hơn 2 tuổi một chút đã tự biết nhắc ba đi công viên.
khi đi đâu đó qua công viên con gái thường la lớn lên "Ba ba công viên kìa, ba dẫn con đi công viên", "Eleplant hay Hippo hoặc Horse" vì khi đi ra công viên Hoàng Văn Thụ tôi thường hay cho bé trèo lên tượng con voi, con ngựa và con hà mã và mỗi lần như vậy tôi lại chỉ vào và nói Elephant, Hippo, Horse.
Thật tình cờ tôi lại gặp vợ chồng bạn Hiền (thằng bạn thân học chung Đại Học), gia đình hai bạn dẫn theo 2 bé 1 trai và 1 gái cũng đang chơi ở công viên. Và thế là con gái Phương Mai chơi cùng hai người bạn mới rất thích thú và say sưa, 3 bé dắt tay nhau trông rất tình cảm giống như 3 chị em đã quen biết từ lâu.
Cậu bé nhỏ của bạn Hiền mới hơn 1 tuổi đang chập chững biết đi cũng cười tít cả mắt vì chơi với hai chị vui quá! Trẻ nhỏ không giao tiếp bằng lời nói mà chúng có một ngôn ngữ riêng để giao tiếp với nhau, chúng cùng dắt tay nhau và chơi những trò tại khu vực trò chơi.
Mỗi lần đi chơi hai ba con thường bắt xe buýt từ ngã tư Hoàng Hoa Thám và Cộng Hòa bắt xe số 104 hoặc xe số 04 để tới công viên Hoàng Văn Thụ, và khi tới công viên tôi để tự bé chơi và dẫn dắt.
Tôi hỏi bé những câu như: cầu tụt ở đầu con nhỉ? bây giờ mình chơi gì đây con yêu? bây giờ hai ba con mình đi lối nào đây? Thình thoảng đi chơi thì cũng có một số vấn đề xảy ra như con gái tôi bị té và khóc, khi đó tôi bình tình và giả vờ như không biết để con tự đứng dậy và cứ như thế... những lần sau thì con bị té không còn khóc nữa mà khi té thì tự đứng dậy và chơi tiếp.
Trước khi vợ tôi có bầu và trong giai đoạn vợ tôi có bầu tôi đã đọc rất nhiều sách về dạy con, dạy con tính tự lập. Tôi mong muốn dạy con mình những điều đơn giản ví dụ như: cuộc sống của con thì con tự chịu trách nhiệm, việc ăn uống không phải là nhiệm vụ của ba mẹ mà là quyền lợi của con, không ép con ăn con uống mà làm sao để bé tự quyết.
Một số điều tôi tóm lược về dạy con như:
Trẻ em không cần phải quá thông minh: không cần phải học giỏi ở lớp ở điểm số, mà dạy con kỹ năng trong cuộc sống sẽ quan trọng hơn. Dạy con tính tự lập, tự quyết và tự xử lý vấn đề trong cuộc sống và một kỹ năng quan trọng là tự học tập cả đời.
Sự thống nhất cách dạy con giữa ba me, ông bà là rất quan trọng: mỗi người sẽ đóng một vai trò khác nhau nhưng tất cả không phải là cung phụng phục vụ con mà để con tự làm những việc nhỏ. Gia đình là cái nôi để định hướng nhưng còn phát triển như thế nào thì sẽ do con quyết định và tự chịu trách nhiệm.
Không chiều con theo những thói quen xấu: ví dụ như nhiều trẻ khi ăn thì khóc đòi ba mẹ phải bật tivi, điện thoại hay ipad thì mới chịu ăn. Hay muốn con ăn thêm một chút hoặc uống một ly sữa thì chiều con như: nếu con ăn hoặc uống hết ly sữa này ba mẹ sẽ mua kẹo/ dẫn con đi chơi... Điều này sẽ hình thành thói quen xấu cho con và sau này rất khó sửa.
Tôn trọng và biết đồng cảm với trẻ: luôn lắng nghe khi trẻ nói, ghi nhận và động viên khi bé làm được việc gì đó dù rất nhỏ. Dạy bé nói lời "cảm ơn", "xin lỗi" thì ba mẹ phải là người thường xuyên nói thì con mới theo, ví dụ khi con lấy cho ba me một ly nước thì ba mẹ cũng phải nói cảm ơn con, khi ba mẹ có lỗi gì thì cũng phải nói xin lỗi con để cho bé hiểu đây là những điều hiển nhiên phải làm và bé sẽ tự nói cảm ơn và xin lỗi.
Không bao giờ thỏa hiệp với con dù biết trẻ sẽ mè nheo hay la khóc: khi con đòi không được thì con la khóc hay mè nheo thì cứ để con khóc con sẽ tự nín, không nên dỗ dành và dễ dàng đồng ý những dòi hỏi của con (ví dụ như con đòi mua đồ chơi mới, con đòi điện thoại, đòi chơi game...)
Con có quyền quyết định những việc liên quan đến con: để con có quyền quyết định và lựa chọn những gì liên quan đế mình, ví dụ như khi thưởng cho con một món đồ chơi thì có thể dẫn con đi mua và để con tự quyết định chọn cái nào, ...
Đây là những chia sẻ nhỏ bên lề câu chuyện dạy con và dẫn con đi chơi... Hy vọng thế hệ sau sẽ có một nền giáo dục và môi trường tốt không những trong trường học mà cả môi trường trong gia đình nữa!
NGUYỄN VĂN VƯỢNG CÙNG CON GÁI NGUYỄN PHƯƠNG MAI ĐI CHƠI CÔNG VIÊN HOÀNG VĂN THỤ QUẬN TÂN BÌNH TP HCM
NGUYỄN VĂN VƯỢNG
MẮT KÍNH SALA
Địa chỉ: 143a/28 Ung Văn Khiêm, P25, Bình Thạnh, Tp.HCM
ĐT: 097.456.1838
Email: vuongnguyen0109@gmail.com
Gửi bình luận của bạn